[xuàn]
〈动〉
(形声。从火,玄声。本义:晃眼)
同本义
炫,烂耀也。——《说文》
炫光貌。——《埤仓》
炫熿干道。——《战国策·秦策》
大盆盛水,置剑其上,视之者精芒炫目。——《晋书》
又如:炫视(目光炫乱);炫目(光彩夺目);炫色(闪烁光芒);炫炫(光耀明亮的样子)
迷惑;惑乱 。
如:炫罔(迷乱欺骗);炫名(惑于声名);炫视(目光迷乱)
显示;夸耀
生已沽名炫气豪,死犹虚伪惑儿曹。——《警世通言》
又如:炫的那家世(夸什么家阀世系;显什么眼);炫玉求售(自诩有才,以求施展)
〈形〉
形容艳丽
袨(炫)服靓妆。——左思《蜀都赋》
又如:炫冶(艳丽);炫服(华艳的衣服);炫美(华丽);炫饰(盛妆)
[xuàn]
[xuàn]
[xuàn]
炫耀 [xuàn yào]
炫目 [xuàn mù]
酷炫 [kù xuàn]
炫富 [xuàn fù]
炫彩 [xuàn cǎi]
炫丽 [xuàn lì]
自炫 [zì xuàn]
炫示 [xuàn shì]
炫煌 [xuàn huáng]
炫嫁 [xuàn jià]
炫齿 [xuàn chǐ]
炫转 [xuàn zhuǎn]
矜炫 [jīn xuàn]
炫博 [xuàn bó]
炫金 [xuàn jīn]
炫冶 [xuàn yě]
炫妆 [xuàn zhuāng]
炫赫 [xuàn hè]
炫技 [xuàn jì]
炫学 [xuàn xué]
炫俏 [xuàn qiào]
炫红 [xuàn hóng]
炫装 [xuàn zhuāng]
炫色 [xuàn sè]
炫伐 [xuàn fá]
倾炫 [qīng xuàn]
炫贾 [xuàn jiǎ]
炫名 [xuàn míng]
炫沄 [xuàn yún]
炫弄 [xuàn nòng]
夸炫 [kuā xuàn]
炫然 [xuàn rán]
炫辞 [xuàn cí]
骇炫 [hài xuàn]
炫达 [xuàn dá]
鬻炫 [yù xuàn]
炫罔 [xuàn wǎng]
炫视 [xuàn shì]
炫燃 [xuàn rán]
炫露 [xuàn lù]