[hóng]
〈名〉
(形声。从水,共声。本义:大水)
同本义
洪,洚水也。——《说文》
汤汤洪水方割。——《书·尧典》
洪水芒芒。——《诗·商颂·长发》
洪水横流。——《孟子·滕文公上》
又如:山洪;防洪;蓄洪;分洪;洪河(大河);洪峰
河道陡窄流急之处
定国既去逾月,复与 参寥师放舟洪下,追怀曩游,已为陈迹,喟然而叹。—— 宋· 苏轼《百步洪》
徐州百步洪, 吕梁上下二洪。—— 明· 陆容《菽园杂记》
河流分道之处
东江木落水分洪,伐尽黄芦洲渚空。—— 宋· 王安石《东江》诗
姓
〈形〉
大。与“小”相对
洪波涌起。——《乐府诗集·曹操·步出夏门行》
声如洪钟。——宋· 苏轼《石钟山记》
又如:洪烈(巨大的功绩);洪仁(胸怀宽广,仁义待人);洪范(大名;伟业);洪慈(洪恩)
中医名词。谓脉象浮而有力 。
如:洪芤(指脉博阳虚,手指重按时有两边有而中间无,好像手指按葱管的感觉)
[hóng]
[hóng]
[hóng]
洪水 [hóng shuǐ]
抗洪 [kàng hóng]
防洪 [fáng hóng]
洪荒 [hóng huāng]
山洪 [shān hóng]
洪涝 [hóng lào]
洪灾 [hóng zāi]
泄洪 [xiè hóng]
洪流 [hóng liú]
洪湖 [hóng hú]
滞洪 [zhì hóng]
洪泽 [hóng zé]
排洪 [pái hóng]
洪都 [hóng dū]
蓄洪 [xù hóng]
分洪 [fēn hóng]
洪福 [hóng fú]
洪门 [hóng mén]
洪量 [hóng liàng]
洪军 [hóng jūn]
洪河 [hóng hé]
洪魔 [hóng mó]
洪帮 [hóng bāng]
洪大 [hóng dà]
洪源 [hóng yuán]
洪崖 [hóng yá]
洪沟 [hóng gōu]
洪纤 [hóng xiān]
洪寳 [hóng bǎo]
纤洪 [xiān hóng]
洪伐 [hóng fá]
洪胄 [hóng zhòu]
洪休 [hóng xiū]
洪韵 [hóng yùn]
洪颐 [hóng yí]
洪泛 [hóng fàn]
洪溶 [hóng róng]
洪美 [hóng měi]
洪威 [hóng wēi]
洪烈 [hóng liè]