[huàn]
〈动〉
(形声。从口,奂( huàn)声。本义:呼,叫,)
同本义
唤,呼也。——《说文新附》
不闻爷娘唤女声。——《乐府诗集·木兰诗》
千呼万唤始出来。——唐· 白居易《琵琶行(并序)》
又如:唤门(在门外叫内边的人开门);唤应(呼应,照应);唤字叫背(掷钱猜正反面赌博)
呼唤使来
虑诸公不奉诏,于是先唤周侯、丞相入。——《世说新语·方正》
又如:唤取(呼请);唤集(召集);唤铁(一种响铁器,敲击时可以招唤鸟兽)
传唤 。
如:唤问(传唤讯问);唤质(传唤质对);唤审(传唤审讯)
叫做 。
如:唤作(叫做,称做);唤做(叫做)
啼叫,禽鸟发出叫声
东方欲明星烂烂,汝南晨鸡登坛唤。——《乐府诗集》
以为 。
如:唤则(当做,以为)
[huàn]
[huàn]
[huàn]
召唤 [zhào huàn]
呼唤 [hū huàn]
使唤 [shǐ huan]
唤醒 [huàn xǐng]
呼风唤雨 [hū fēng huàn yǔ]
叫唤 [jiào huan]
唤起 [huàn qǐ]
传唤 [chuán huàn]
招唤 [zhāo huàn]
唤质 [huàn zhì]
高唤 [gāo huàn]
请唤 [qǐng huàn]
呟唤 [juǎn huàn]
敕唤 [chì huàn]
唤门 [huàn mén]
唤取 [huàn qǔ]
吆唤 [yāo huàn]
唱唤 [chàng huàn]
唤仗 [huàn zhàng]
宣唤 [xuān huàn]
掏唤 [tāo huàn]
顾唤 [gù huàn]
唤应 [huàn yìng]
唤作 [huàn zuò]
相唤 [xiāng huàn]
通唤 [tōng huàn]
春唤 [chūn huàn]
鸣唤 [míng huàn]
唤头 [huàn tou]
呻唤 [shēn huàn]
排唤 [pái huàn]
唤则 [huàn zé]
科唤 [kē huàn]
听唤 [tīng huàn]
宵唤 [xiāo huàn]
闹唤 [nào huàn]
玺唤 [xǐ huàn]
唤问 [huàn wèn]
啼唤 [tí huàn]
唤做 [huàn zuò]