[xián]
〈动〉
熟悉(掌握得熟練自如)
今邊兵惟習馬耳,未娴山战、林战、谷战之道也。——《明史 戚繼光传》
這花生,已弃詩书而娴韜略。——《畫图緣》
娴于辭令。——《史記賈屈原賈生列传》
又如:娴熟
[xián]
[xián]
[xián]
娴熟 [xián shú]
娴静 [xián jìng]
娴淑 [xián shū]
琅娴 [láng xián]
静娴 [jìng xián]
娴适 [xián shì]
精娴 [jīng xián]
娴妖 [xián yāo]
娴靜 [xián jìng]
媖娴 [yīng xián]
娴丽 [xián lì]
娴習 [xián xí]
贞娴 [zhēn xián]
幽娴 [yōu xián]
娴靡 [xián mí]
熟娴 [shú xián]
安娴 [ān xián]
娴穆 [xián mù]
娴习 [xián xí]
娴婉 [xián wǎn]
妖娴 [yāo xián]
娴都 [xián dōu]
婉娴 [wǎn xián]
举止娴雅 [jǔ zhǐ xián yǎ]
娴于辞令 [xián yú cí lìng]