[niáng]
〈名〉
(形声。从女,良声。本义:对妇女的泛称,多指少女)
同本义
见娘喜容媚,愿得结金兰。——古乐府《子夜歌》
又如:渔娘;厨娘;婆娘;老板娘;娘行(女性通称);娘们(女人);娘娘庙(俗谓送子女神之庙);娘子关(一称苇泽关。在山西省平定县东北,河北省井陉县西。相传唐平阳公主率军驻此);新娘;姑娘
[俗]∶母亲
旦辞爷娘去。——《乐府诗集·木兰诗》
又
爷娘唤女。
又
爷娘闻女来。
耶娘妻子走相送。——唐· 杜甫《兵车行》
又如:我出生时我娘死了;爹娘;娘母(母亲);娘母子(母亲)
奴婢对女主人也称娘
那秋菊拾着鞋儿道:“娘这个鞋,只好盛我一个脚指头儿罢。”——《金瓶梅词话》
称人之妻 。
如:娘们(指妻子)
称长一辈或年长的已婚妇女
娘以指叩门。——明· 归有光《项脊轩志》
又如:娘妗(舅母);大娘;婶娘;姨娘
[niáng]
[niáng]
[niáng]
姑娘 [gū niáng]
半老徐娘 [bàn lǎo xú niáng]
大娘 [dà niáng]
娘亲 [niáng qīn]
师娘 [shī niáng]
新娘 [xīn niáng]
小姑娘 [xiǎo gū niáng]
娘家 [niáng jia]
伴娘 [bàn niáng]
红娘 [hóng niáng]
娘子 [niáng zǐ]
娘舅 [niáng jiù]
骂娘 [mà niáng]
娘俩 [niáng liǎ]
娘胎 [niáng tāi]
亲娘 [qīn niáng]
娇娘 [jiāo niáng]
豆娘 [dòu niáng]
干娘 [gān niáng]
奶娘 [nǎi niáng]
晚娘 [wǎn niáng]
姥娘 [lǎo niáng]
额娘 [é niáng]
乳娘 [rǔ niáng]
喜娘 [xǐ niáng]
婶娘 [shěn niáng]
嫂娘 [sǎo niáng]
娘姨 [niáng yí]
秋娘 [qiū niáng]
酒娘 [jiǔ niáng]
窅娘 [yǎo niáng]
你娘 [nǐ niáng]
驾娘 [jià niáng]
继娘 [jì niáng]
娘曼 [niáng màn]
蛮娘 [mán niáng]
楚娘 [chǔ niáng]
禾娘 [hé niáng]
贾娘 [jiǎ niáng]
娘母 [niáng mǔ]