[huáng]
〈形〉
(形声。从辵( chuò),皇声。本义:急迫)
同本义
墨子遑遑,闵世也。——《盐铁论·散不足》
又如:遑急(急迫不安);遑遽(急迫不安,恐惧慌张)
通“惶”。恐惧
权于是大怒,手剑欲击之,侍坐者莫不遑遽。——《三国志·虞翻传》
戚戚然以至于死,此天民之遑遽者也。——《列子·杨朱》
满堂变容,迥遑如失。——谢庄《月赋》
仲达闻阵而惕惕, 子丹望风而遑遑!—— 明· 梦觉道人《三刻拍案惊奇》
〈名〉
空闲;闲暇
遑,暇也。——《玉篇》
何斯违斯?莫敢或遑。——《诗·召南·殷其雷》
自朝至于日中昃,不遑暇食,用咸和万民。——《书·无逸》。孔颖达疏:遑,亦暇也。重言之者,古人自有复语。
[huáng]
[huáng]
[huáng]
遑论 [huáng lùn]
未遑 [wèi huáng]
仓遑 [cāng huáng]
回遑 [huí huáng]
遑扰 [huáng rǎo]
不遑 [bù huáng]
栖遑 [qī huáng]
遑急 [huáng jí]
遑骇 [huáng hài]
聿遑 [yù huáng]
傽遑 [zhāng huáng]
遑息 [huáng xī]
靡遑 [mí huáng]
暇遑 [xiá huáng]
遑暇 [huáng xiá]
凄遑 [qī huáng]
遑迫 [huáng pò]
遑盬 [huáng gǔ]
遑怠 [huáng dài]
震遑 [zhèn huáng]
旁遑 [páng huáng]
遑讶 [huáng yà]
遑惑 [huáng huò]
怠遑 [dài huáng]
周遑 [zhōu huáng]
匪遑 [fěi huáng]
遑遽 [huáng jù]
遑宁 [huáng níng]
食不遑味 [shí bù huáng wèi]
栖栖遑遑 [xī xī huáng huáng]
寝不遑安 [qǐn bù huáng ān]
饥不遑食 [jī bù huáng shí]