[tuǎn]
〈名〉
禽兽践踏的地方
盘桓疃畔峦端路,见一个绕倒忉骚老夫。——《雍熙乐府》
村庄;屯
自出城,即黄茅弥望,每十余里,有村疃数家而已。——宋· 陆游《入蜀记》
常用作地名。
如:山东有柳疃,河北有贾家疃
[tuǎn]
[tuǎn]
[tuǎn]
村疃 [cūn tuǎn]
畦疃 [qí tuǎn]
町疃 [tǐng tuǎn]
双疃村 [shuāng tuǎn cūn]
河南疃 [hé nán tuǎn]
转疃寻村 [zhuǎn tuǎn xún cūn]
[tuǎn]
[tuǎn]
村疃 [cūn tuǎn]
畦疃 [qí tuǎn]
町疃 [tǐng tuǎn]
双疃村 [shuāng tuǎn cūn]
河南疃 [hé nán tuǎn]
转疃寻村 [zhuǎn tuǎn xún cūn]