[chuǎn]
〈动〉
(形声。从口,耑( duān)声。本义:喘息,急速地呼吸)
同本义
喘,疾息也。——《说文》
其发咳喘。——《素问·五常正大论》
牛喘吐舌。——《汉书·丙吉传》
喘喘然将死。——《庄子·大宗师》
又如:心跳气喘;累得直喘;喘喝(中气不顺,口鼻有声的样子);喘乏(气喘困乏)
轻声说话
礼义以为文,伦类以为理,喘而言。——《荀子·臣道》
[chuǎn]
[chuǎn]
[chuǎn]
喘气 [chuǎn qì]
气喘吁吁 [qì chuǎn xū xū]
喘息 [chuǎn xī]
哮喘 [xiào chuǎn]
气喘 [qì chuǎn]
咳喘 [ké chuǎn]
痰喘 [tán chuǎn]
发喘 [fā chuǎn]
喘证 [chuǎn zhèng]
喘蝡 [chuǎn rú]
假喘 [jiǎ chuǎn]
喘噎 [chuǎn yē]
垫喘 [diàn chuǎn]
喘乏 [chuǎn fá]
喘呼 [chuǎn hū]
喘呀 [chuǎn yā]
喘月 [chuǎn yuè]
齁喘 [hōu chuǎn]
热喘 [rè chuǎn]
喘喘 [chuǎn chuǎn]
喘吓 [chuǎn xià]
言喘 [yán chuǎn]
喘嗽 [chuǎn sòu]
羸喘 [léi chuǎn]
息喘 [xī chuǎn]
喘欬 [chuǎn kài]
喘牛 [chuǎn niú]
呀喘 [yā chuǎn]
惫喘 [bèi chuǎn]
喘鸣 [chuǎn míng]
喘急 [chuǎn jí]
喘咳 [chuǎn ké]
余喘 [yú chuǎn]
汗喘 [hàn chuǎn]
喘喝 [chuǎn hē]
喘喙 [chuǎn huì]
喘耎 [chuǎn ruǎn]
喘汗 [chuǎn hàn]
延喘 [yán chuǎn]
喘嘘嘘 [chuǎn xū xū]