[hàn]
〈动〉
(形声。从心,感声。本义:遗憾,不快,不满)
同本义(先秦古书一般用“憾”,汉代以后多用“恨”)
憾,恨也。——《广雅》
以其私憾。——《左传·宣公二年》
不可使多畜憾。——《左传·文公十四年》
敝之而无憾。——《论语·公冶长》
人犹有所憾。——《礼记·中庸》
无憾而后即安。——《国语·鲁语下》
是使民养生丧死无憾也。——《孟子·梁惠王上》
志恨憾而不逞兮。——《楚辞·严忌哀时命》
降而不憾。——《左传·隐公三年》
死无余憾。——清· 林觉民《与妻书》
又如:憾悔(悔恨);憾惜(遗憾惋惜);憾轲(境遇不顺)
怨恨
请君释憾于宋,敝邑为道。——《左传·隐公五年》
一言之憾。——明· 高启《书博鸡者事》
又如:憾怨(怨恨);憾恨(怨恨)
[hàn]
[hàn]
[hàn]
遗憾 [yí hàn]
缺憾 [quē hàn]
震撼 [zhèn hàn]
撼动 [hàn dòng]
无憾 [wú hàn]
憾事 [hàn shì]
抱憾 [bào hàn]
震憾 [zhèn hàn]
隙憾 [xì hàn]
雠憾 [chóu hàn]
隐憾 [yǐn hàn]
憾轲 [hàn kē]
叹憾 [tàn hàn]
憾悔 [hàn huǐ]
余憾 [yú hàn]
憾恚 [hàn huì]
快憾 [kuài hàn]
欿憾 [kǎn hàn]
怨憾 [yuàn hàn]
憾怨 [hàn yuàn]
悔憾 [huǐ hàn]
憾恨 [hàn hèn]
发憾 [fā hàn]
忿憾 [fèn hàn]
宿憾 [sù hàn]
怪憾 [guài hàn]
怼憾 [duì hàn]
私憾 [sī hàn]
憾惜 [hàn xī]
逞憾 [chěng hàn]
悲憾 [bēi hàn]
愤憾 [fèn hàn]
怅憾 [chàng hàn]
追憾 [zhuī hàn]
憾怆 [hàn chuàng]
释憾 [shì hàn]
引以为憾 [yǐn yǐ wéi hàn]
遗珠之憾 [yí zhū zhī hàn]
新愁旧憾 [xīn chóu jiù hàn]