[zhòng]
〈形〉
(会意兼形声。从人,从中。中亦声。甲骨文、金文作“中”。本义:排行第二)
同本义
仲,中也。——《说文》
仲,中也,言位在中也。——《释名》
伯其甫、仲、叔、季惟其所当。——《仪礼·士冠礼》
五十以伯仲,周道也。——《礼记·檀弓》。按,古者幼名冠字,冠字谓之且字,且,荐也。表之以字,所以为伯、仲、叔、季之藉也。殷礼二十为字之时,即兼伯仲叔季呼之, 周礼始字不呼伯仲,至五十乃加而呼之。女子则笄而字即称伯姬、仲姬。
伯仲之间见伊吕,指挥若定失萧曹。——杜甫《咏怀古迹》
孰与仲多。——清· 黄宗羲《原君》
又如:仲子(对兄弟中排行第二者的尊称;次子);仲兄(次兄;二哥);仲年(次年,第二年);仲弟(二弟);仲叔(兄弟中排行第二者)
假借为中。时序、位次居中的,特指每季的第二个月
以殷仲春。——《书·尧典》
律中仲吕。——《礼记·月令》
凡四时成岁,有春夏秋冬,名有孟仲季,以名十有二月。——《逸周书·周月》
又如:仲月(每季的第二个月);仲商(即仲秋);仲阳(即仲春);仲吕(中吕。古乐十二律的第六律,又称“小吕”)
[zhòng]
[zhòng]
[zhòng]
仲夏 [zhòng xià]
仲兄 [zhòng xiōng]
仲裁 [zhòng cái]
杜仲 [dù zhòng]
仲春 [zhòng chūn]
昆仲 [kūn zhòng]
仲达 [zhòng dá]
仲山 [zhòng shān]
仲间 [zhòng jiān]
仲阳 [zhòng yáng]
仲父 [zhòng fù]
仲家 [zhòng jiā]
仲商 [zhòng shāng]
仲都 [zhòng dōu]
仲雅 [zhòng yǎ]
仲起 [zhòng qǐ]
仲年 [zhòng nián]
仲舒 [zhòng shū]
仲夜 [zhòng yè]
奚仲 [xī zhòng]
仲堪 [zhòng kān]
仲态 [zhòng tài]
仲云 [zhòng yún]
仲能 [zhòng néng]
求仲 [qiú zhòng]
仲明 [zhòng míng]
四仲 [sì zhòng]
仲梁 [zhòng liáng]
仲熊 [zhòng xióng]
仲舅 [zhòng jiù]
酉仲 [yǒu zhòng]
仲连 [zhòng lián]
公仲 [gōng zhòng]
林仲 [lín zhòng]
仲氏 [zhòng shì]
贤仲 [xián zhòng]
叔仲 [shū zhòng]
仲忽 [zhòng hū]
仲容 [zhòng róng]
仲景 [zhòng jǐng]